Tiền vệ người Argentina đã gây thất vọng tại Premier League nhưng bản hợp đồng với Inter Milan lại là một câu chuyện êm đẹp hơn mặc dù không được nhiều người chú ý.
Bản hợp đồng chuyển nhượng kỷ lục hơn 28 triệu bảng đưa Veron về Man United vào mùa Hè năm 2001 thực sự là một bước ngoặt đối với sự nghiệp của cựu ngôi sao Lazio, với tuyên bố chắc nịnh của HLV Sir Alex Ferguson về việc “Veron là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất thế giới”. Tuy nhiên, cho đến thời điểm ngôi sao người Argentina gia nhập Inter vào năm 2004, anh gần như đã “vỡ vụn” cả về năng lực lẫn tinh thần.
Veron chắc chắc đã phải trải qua những năm tháng vật lộn để thích nghi với những yêu cầu đặc thù tại Premier League. Trước đó, anh từng là một cầu thủ làm bóng xuất sắc trong màu áo Lazio, có thể chơi ở vai trò hộ công hoặc tiền vệ kiến thiết lùi sâu như một “regista” kiểu Ý, với nhãn quan chiến thuật nhạy bén cùng khả năng chuyền bóng ấn tượng.
Tất nhiên, Veron trở nên hiệu quả cũng là nhờ một hệ thống có đầy đủ sự hiện diện của những người đồng hương “hổ báo” như Matias Almeyda hay Diego Simeone, vốn là những chuyên gia phòng ngự sẵn sàng làm nhiệm vụ càn quét tuyến giữa cho anh. Thế nhưng, những gì diễn ra tại Manchester lại là một câu chuyện hoàn toàn khác. Thay vì chỉ tập trung sáng tạo, Veron được kỳ vọng có thể làm việc với cường độ hoạt động như một tiền vệ chơi theo kiểu Anh điển hình, giống như Roy Keane, một người vốn dĩ đã sở hữu nền tảng thể chất khác biệt.
Veron chắc chắc đã phải trải qua những năm tháng vật lộn để thích nghi với những yêu cầu đặc thù tại Premier League. Trước đó, anh từng là một cầu thủ làm bóng xuất sắc trong màu áo Lazio, có thể chơi ở vai trò hộ công hoặc tiền vệ kiến thiết lùi sâu như một “regista” kiểu Ý, với nhãn quan chiến thuật nhạy bén cùng khả năng chuyền bóng ấn tượng.
Tất nhiên, Veron trở nên hiệu quả cũng là nhờ một hệ thống có đầy đủ sự hiện diện của những người đồng hương “hổ báo” như Matias Almeyda hay Diego Simeone, vốn là những chuyên gia phòng ngự sẵn sàng làm nhiệm vụ càn quét tuyến giữa cho anh. Thế nhưng, những gì diễn ra tại Manchester lại là một câu chuyện hoàn toàn khác. Thay vì chỉ tập trung sáng tạo, Veron được kỳ vọng có thể làm việc với cường độ hoạt động như một tiền vệ chơi theo kiểu Anh điển hình, giống như Roy Keane, một người vốn dĩ đã sở hữu nền tảng thể chất khác biệt.
Tại các giải đấu cúp, Veron được Sir Alex trọng dụng nhiều hơn nhưng Premier League lại là nơi mà những cầu thủ giàu năng lượng như Paul Scholes và Niky Butt luôn sẵn sàng thay thế cựu cầu thủ Parma. Vào thời điểm ấy, Ferguson luôn tìm cách bác bỏ mọi lời đồn về việc Veron đang gặp khó khăn để thích nghi với hệ thống chiến thuật tại Man United. Nhà cầm quân người Scotland sẵn sàng nỗ lực để bảo vệ cậu học trò khỏi giới truyền thống vốn chẳng hề “biết điều” ở xứ sở sương mù. Nhưng đến năm 2003 thì mọi chuyện đã thay đổi 180 độ, đó là khi Veron được bán sang Chelsea với mức giá giảm 15 triệu bảng so với thời điểm mới gia nhập Quỷ đỏ.
“Juan Veron có những phẩm chất xuất chúng và tài năng của một cầu thủ hàng đầu. Tuy nhiên, đôi lúc cậu ấy vẫn cảm thấy khó khăn tại Anh. Đó là một tiền vệ phù hợp hơn với những trận đấu ở các cúp châu lục và đó cũng là nơi chúng tôi tìm thấy phong độ tốt nhất của cậu ấy”, Sir Alex chia sẻ.
Ở một mức độ nhất định, Veron đã cải thiện chất lượng hàng tiền vệ M.U khi bước ra sân khấu trời Âu, nhưng đội bóng chủ sân Old Trafford vẫn thất bại trước Bayer Leverkusen tại vòng bán kết Champions League 2001/02 và Real Madrid một năm sau đó. Khi giấc mơ Champions League không thể trở thành hiện thực, đương nhiên cầu thủ người Argentina trở thành vật tế thần.
Chelsea lại là một trường hợp khác. Mặc dù đã ghi bàn ở trận ra mắt trước Liverpool nhưng mùa giải duy nhất của Veron tại sân Stamford Bridge lại bị phá hỏng bởi chấn thương lưng và chứng thoát vị khiến anh chỉ có thể ra sân vỏn vẹn 15 lần. Tâm điểm của thất bại là khi The Blues bị loại khỏi bán kết Champions League trước AS Monaco, một đối thủ bị đánh giá thấp hơn. Cũng chẳng ai hiểu được lý do vì sao Veron được Claudio Ranieri xếp chơi ở cánh, nhưng quan trọng hơn cả, cựu tiền vệ Lazio vẫn trở thành tâm điểm cho những sự chỉ trích.
Khi Jose Mourinho xuất hiện, Veron gần như đã chấp nhận “cầu xin” để được quay trở lại Italia. “Tôi muốn trở lại Ý càng sớm càng tốt. Đây là lựa chọn cho cuộc sống chứ không phải công việc hay sự nghiệp. Tôi đã 29 tuổi rồi và tôi muốn được sống những năm tháng cuối cùng trong cuộc đời cầu thủ ở một đất nước đã cho tôi rất nhiều thứ”.
Inter Milan trong giai đoạn này là kỷ nguyên của Massimo Moratti với hàng loạt bản hợp đồng ấn tượng để theo đuổi các danh hiệu, như Edgar Davids hay Sinisa Mihajlovic, những người cũng chuyển tới Nerazzurri trong mùa hè 2004. Tuy nhiên, sự xuất hiện của HLV Roberto Mancini mới chính là chìa khóa đưa Veron trở lại sân khấu của riêng mình.
Trên thực tế, vai trò của Mancini trong việc thay đổi vận mệnh của Inter thường bị xem nhẹ hoặc đôi lúc là bỏ qua, phần vì những gì mà người kế nhiệm ông – Jose Mourinho làm được với cú ăn ba vĩ đại vào năm 2010. Thế nhưng, sự thật là đội bóng chủ sân Giuseppe Meazza đã trải qua 16 năm không giành được bất kỳ danh hiệu quốc nội nào trước khi vị chiến lược người Ý chuyển đến. Cũng không ai có thể giúp Veron phát tiết trọn vẹn khả năng hơn Mancini sau giai đoạn chìm trong bóng tối ở nước Anh, khi chính ông từng chơi cùng tiền vệ người Argentina trong màu áo Sampdoria và Lazio.
Ngay từ buổi họp báo đầu tiên, Mancini đã xem Veron là nhân tố trung tâm trong những kế hoạch mới của mình. “Cậu ấy là một tiền vệ ở đẳng cấp hàng đầu. Điều quan trọng là Veron sẽ thể hiện được những phẩm chất tuyệt vời của mình”.
Mancini đã giữ đúng lời hứa khi xây dựng một bộ khung tuyến giữa xoay quanh Veron. Với sự hỗ trợ từ Dejan Stankovic và Esteban Cambiasso, ngôi sao người Argentina có thể thoải mái thể hiện năng lực sáng tạo từ vị trí “regista” hoặc chơi như một số 8 tự do. Trên tuyến đầu, Inter đã có Recoba, Adriano và Vieri, những ngòi nổ đủ chất lượng mà bất cứ CLB nào cũng phải mơ ước. Và Veron, chính là mảnh ghép định hình nhịp độ cho một Inter chơi tấn công mạnh mẽ và cũng rất khó bị đánh bại. Ở mùa giải 2004/05, thầy trò HLV Mancini chỉ thua hai trận tại Serie A (đứng thứ ba) và lọt vào tứ kết Champions League trước AC Milan.
Lối chơi của Veron, đương nhiên không đơn thuần chỉ là những bàn thắng hay các tình huống kiến tạo bình thường. Khi Mancini cần nhanh chóng xây dựng một Inter với bản sắc mới, cựu tiền vệ Lazio chính là nhân tố quan trọng bậc nhất cung cấp sự linh hoạt cũng như nhịp độ cần thiết cho lối chơi của đội bóng chủ sân Meazza. Trải qua một mùa giải tương đối thành công, cuối cùng Inter đã giành được Scudetto vào năm 2005 khi Juve bị tước danh hiệu sau scandal Calciopoli đầy tai tiếng.
Cá nhân Veron không quá quan tâm tới sự kiện này, thay vào đó anh thể hiện niềm hạnh phúc với danh hiệu nhận được. “Mỗi chiếc cup mà tôi giành được đều thuộc về lịch sử và có giá trị riêng của nó. Danh hiệu đầu tiên mà tôi có được với Parma thật tuyệt vời và danh hiệu cuối cùng với Inter cũng vậy. Giữa khoảng thời gian đó là Scudetto cùng Lazio, một mùa giải lịch sử. Đó chắc chắn sẽ là 3 khoảnh khắc mà tôi không bao giờ quên được”, tiền vệ người Argentina nhấn mạnh.
Cuộc phiêu lưu tại Champions League của Veron có thể đã trở nên lãng mạn hơn nếu như Inter không thất bại trước Villarreal sau những màn chạm trán nảy lửa ở vòng tứ kết. Đó là một trận cầu được chú ý bởi pha va chạm giữa Veron và Juan Pablo Sorin. Kết quả là để duy trì sự ổn định trước thềm World Cup 2006, Jose Pekerman đã quyết định đứng về phía đội trưởng ĐT Argentina. Như vậy, Veron đã không có cơ hội để “chuộc lại” lỗi lầm khi từng bị xem là nhân tố chính khiến đội nhà bị loại sớm tại VCK World Cup 2002 cách đó 4 năm.
Tất nhiên, anh không giữ trong mình bất kỳ sự oán hận nào. Với ngôi sao sinh năm 1975 này, Inter Milan chính là cuộc phiêu lưu cuối cùng trên hành trình châu Âu. Veron đã giữ đúng lời hứa khi quay trở về CLB thời thơ ấu Estudiantes để nhảy những vũ điệu Nam Mỹ quen thuộc với bản ngã.
Tại nước Ý và bầu trời Calcio, người ta đôi lúc phải tự đặt ra câu hỏi rằng liệu nếu không có Veron, giai đoạn thành công của Mancini tại Inter có lẽ đã không thể thành hình. “Những kỷ niệm mà tôi đã có với Mancini thật đẹp, cả trên tư cách đồng đội và giữa cầu thủ với huấn luyện viên. Tôi nợ ông ấy một lời cảm ơn đặc biệt. Khi nhiều người không còn tin tưởng vào tôi thì ông ấy đã có suy nghĩ ngược lại. Ông ấy đã trao cho tôi những cơ hội thay đổi cuộc sống”.